Con
đứng xa xa cửa gíao đường
Ngại ngùng như khách lạ tha phương
Bao năm lê bước tìm hoan lạc
Con đã quên đi chốn nguyện đường
Con biết bao năm đã lạc đường
Nay về xin Chúa dủ lòng thương
Chớ chấp con chi người tội lỗi
Hãy xót thương con kẻ tầm thường
Ngước mắt trông lên giữa bàn thờ
Nghe lòng sao lãnh đạm thờ ơ
Con đã quên luôn lời khấn nguyện
Nhưng Chúa khoan dung vẫn đợi chờ.
Cù Lần