Thế thái nhân tình.

Vẫn xác tín , xác loài người sống lại .
Sao trong lòng sợ hãi qúa bạn ơi !
Lúc thân nhân vừa từ gĩa cõi đời !
Lại băn khoăn để tuôn rơi giòng lệ …

Phận bụi tro , kiếp nhân sinh là thế !
Chết là về , giòng lệ vẫn tuôn rơi ,
Chết là về , về quê thật Nước Trời ,
Nên cười hay khóc, một đời tạm bợ .

Xác còn đó , cho tương lai dang dở ,
Dù yêu thương , dù nhung nhớ vô vàn ,
Thành « đám ma »,trở về với hổn mang,
Từ cát bụi , nát tan về cát bụi !

Hành trình về quê , bao nhiêu đắm đuối ,
Sợ qúa đi thôi , tội lỗi giăng đầy,
Khi đam mê, còn nặng trĩu đôi tay,
Lúc không chuẩn bị , lòng đầy đau khổ !

Đời như thương trường,( nếu) buôn thua bán lỗ ,
Tưởng đồng tiền , sẽ cứu độ đời sau ,
Tưởng danh vọng , sẽ vơi hết thương đau ,
Lúc Ngài gọi , sẽ gục đầu than khóc !

Hồn tôi ơi , đừng nghiến răng hằn học,
Lỗi tai tôi … ai đọc được chữ ngờ !!!

Hoài Ân