Nghệ nhân với
hoa cảnh

Ðã bao người say mê hoa cảnh
Mang nặng tình nghĩa nhất có tôi
Luôn trông ngóng trên cành hoa nở
Như nguời bạn trẻ ngóng ngưòi yêu.

Tôi nghe hoa nói mỗi sáng chiều
Như nghe ngọt ngào tiếng chim hót
Nghệ nhân đôi bàn tay nắn nót
Cho dáng hình cây tựa bài thơ.

Tôi nghe hoa nói trong giấc mơ
Tôi ngửi làn hương thơm tinh khiết
Tôi thấy màu xanh, lá cây biếc
Cho đời muôn sắc với nụ cười.

Bốn mùa hoa cảnh thắm tươi
Xuân về hoa nở khắp nơi nơi
Tâm hồn thanh thản thêm sức sống
Hương hoa tô thắm cho cuộc đời.

Nguyễn Đức Quỳnh