Anh nhớ đôi ta thuở học trò
Đến trường chung bước lối quanh co
Hai đứa bên nhau dầu mưa nắng
Nhớ quá em ơi thuở học trò

Thế rồi hai đứa vội lớn nhanh
Mỗi đứa chăm lo việc học hành
Nô đùa bắt bướm đâu còn nữa
Em đã thẹn thùng gọi tiếng ''anh''

Từ đó duyên ta mãi đậm đà
Âm thầm toan tính chuyện đôi ta
Nhưng tiếc thân trai thời chinh chiến
Xếp bút ra đi giữ nước nhà

Cuộc đời chinh chiến những cam go
Anh đã đi theo mộng hải hồ
Lênh đênh giữa sóng trời mây nước
Vẫn nhớ lời em đã hẹn hò

Đâu ngờ cơn bão buổi ba mươi
Xô thuyền tách bến đẩy ra khơi
Anh đã mất em ngay từ đó
Ngày tháng trôi qua khóc lẫn cười

Anh giờ xứ lạ vẫn bơ vơ
Bên đó em ơi có đợi chờ
Thuyền anh đi mãi chưa vào bến
Mơ về bến cũ nối duyên tơ.

Cù Lần

MƠ Về Bến Cũ