Em là phận gái sớm mất chồng
Ðêm đêm giá lạnh bởi mùa đông
Bao năm đơn độc căn phòng vắng
Số phận an bài sao bất công

Bầy con nhỏ dại nay khôn lớn
Mỗi đứa một phương thêm lạnh lòng
Thấy người đôi lứa lòng vẫn mong
Chưa quá nửa đời còn xuân sắc.

Ðêm nay gío lộng tiếng rèm thưa
Rì rào thâu canh những hạt mưa
Lòng buồn than trách đời bạc bẽo
Tiếng là có chồng cũng như chưa!

Thượng Ðế trên cao có thấu lòng!
Hiểu được những điều em ước mong
Ban cho hạnh phúc đời cô phụ
Giữ trọn tấm lòng “Tiết khả phong”.

Q. Ðức Liên

Ðời Cô Phụ