Cây nến và Bạn trẻ
Ngọn lửa phát ra từ cây nến càng rung động ngả nghiêng mạnh hơn nữa và phát ra âm thanh: „ Này Bạn trẻ, Bạn là một con người, sướng thật! Nhưng sao Bạn hỏi nhiều qúa vậy? Bạn có biết tại sao Bạn có mặt trên đời, và đời sống có ý nghĩa gì không? Phải rồi, Bạn muốn biết và muốn biết nhiều hơn. Bạn thắc mắc và phân tích nữa.

Bạn hồ nghi điều bạn suy nghĩ. Bạn suy nghĩ điều Bạn hồ nghi. Bạn ăn năn hối hận, điều bạn làm. Nhưng Bạn lại làm điều Bạn ăn năn hối hận. Bạn than phiền trách móc điều Bạn có, và Bạn có điều Bạn than trách. Qua cách thế đó, Bạn bắt đầu sống tự hồ nghi chính mình. Bạn luôn sống trong lo âu sợ hãi, và Bạn có thể đánh mất chính mình!“

Ðang khi đối thoại với Bạn trẻ, ánh lửa từ cây nến chiếu sáng lung linh hơn, như có sức mầu ảo thuật huyền bí gì đó tỏa khắp căn phòng. Ánh sáng cùng những âm thanh của cây nến như có sức mạnh lôi cuốn sự chú ý Bạn trẻ này càng lúc càng nhiều… Biết thế Cây nến nói tiếp:

„ Phải rồi, ,loài người các Bạn lo âu bối rối sợ hãi trước điều gì có sức mầu nhiệm ảo thuật huyền bí. Các Bạn yêu thích chuyện thần thoại hoang đường, nhưng các Bạn lại nhắm mắt trước những bí ẩn nơi mình.

Các Bạn tìm kiếm cái gì mới lạ, và coi thường bỏ qua những gì gần gũi.“

Bạn trẻ chăm chú lắng nghe, vẻ tư lự suy nghĩ những điều Cây nến vừa nói. Và Bạn ta nói lại: „Ðúng vậy! Bạn có lý. Nhiều khi tôi không biết về mình gì hết. Tôi không sao vươn mình lên nổi nữa. Tôi lúng túng lần mò suy nghĩ tìm lối thoát, nhưng chẳng sao lần ra. Tôi có những quyết định quyết tâm làm, nhưng lại không làm như mình đã quyết !!! “

„ Phải rối, đúng thế đây. Thật tội nghiệp cho Bạn!“ Cây nến chen vào và nói tiếp: „ Loài người các Bạn có lo âu sợ hãi lớn lắm: trước sự tự do! Chính vì thế mà họ luẩn quẩn tự nhốt mình trong các nhà tù lớn nhỏ không thể quyết định được!“

Bạn trẻ: „ Bạn nói có lý. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào để thay đổi lối sống của tôi cho có tự do!“

Cây nến: „ Này Bạn, Bạn thấy thân xác tôi hình thành do bởi chất sáp và ngọn bấc. Ðó chẳng là gì cả. Nhưng khi tôi để được châm lửa đốt thắp lên, tôi sẽ biến thành ánh sáng và có khả năng chiếu sáng cùng mang đến hơi nồng ấm. Thân xác tôi sẽ bị cháy tiêu hủy hao mòn, và sau cùng sẽ bị dập tắt không còn gì nữa. Tôi cảm nghiệm ra rằng, ai hy sinh cho đi, sẽ được thỏa lòng tràn đầy. Và qua đấy có được tự do. Ðiều này đã có lần Bạn đọc hay ca hát rồi mà: „Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân! Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời!“

Bạn trẻ: „ Cám ơn Cây nến! Xin cám ơn Cây nến!“
Lm. Nguyen ngoc Long


Một Bạn trẻ ngồi đọc sách. Trước mặt bạn ta là một cây nến đang cháy chiếu tỏa ánh sáng lung linh. Thình lình Bạn ta thấy ánh lửa chiếu ra từ cây nến sáng hơn và như ngả nghiêng phát ra thành âm thanh!!!

Tò mò bạn ta gấp cuốn sách sang một bên và mạnh dạn lên tiếng nói cùng cây nến:

„ Này Cây nến, Bạn làm thì gì thế…có phải bạn vừa chiếu sáng vừa muốn nói cái gì không? Tại sao bạn có thể làm được. Ðiều này tôi chưa hề thấy hay nghe ai kể lại… Tôi đang mơ hay sao… Ðây là đâu?...“