Cây nến không muốn được thắp lên

Cây Nến lớn tuổi điềm nhiên nói: „ Nếu em không để bị châm đốt cháy sáng lên, em sẽ như đã chết, trứơc khi em sống động. Em sẽ còn nguyên vẹn tới muôn thuở là chất sáp, là bấc ngọn thôi. Mà Chất sáp và bấc ngọn không là gì hết. Chỉ khi nào em để mình bị châm đốt cháy sáng thắp lên, em sẽ thực sự là em thôi!“

Cây Nến nhỏ đối lại: „Điều đó em cũng có lần nghĩ tới rồi. Em muốn mình không bị thua thiệt; tốt hơn em muốn giữ nguyện vẹn, như em đang là. Đúng, điều này có thể là nhàm chán, tối tăm và có thể thành lạnh lùng nữa. Nhưng nó không làm em đau đớn như ngọn lửa cháy chập chờn thiêu rụi thân thể em.“

Cây Nến lớn tuổi trầm ngâm nói thêm: „Điều này thật khó cắt nghĩa bằng chữ nghĩa lời nói. Phải sống trải qua mới có kinh nghiệm hiểu được thôi. Chỉ người nào tự hy sinh, sẽ mang đến thay đổi cho môi trường xung quanh mình. Và trong khi ai mang đến thay đổi cho môi trường xung quanh, họ sẽ nhận ra bản chất của mình hơn. Em không được nguyền rủa bóng tối và sự lạnh lẽo, khi em không sẵn sàng để được đốt thắp sáng lên chiếu tỏa cho xung quanh.“

Giây phút yên lặng nặng nề trôi qua... Thình lình luồng ánh sáng từ Cây Nến nhỏ bừng lên: „ Này Chị, Phải chăng người ta là mình, khi người ta trao tặng người khác điều mình có?“

„Đúng như vậy đó em!“ Cây Nến lớn tuổi nói vọng vào „ Vâng khi hy sinh, như trường hợp chúng ta là Cây Nến, người ta không còn nguyên vẹn hình hài thanh thon, đẹp kiều diễm nữa. Chúng ta sẽ không còn nguyên trạng hình dạng như trước nữa. Nhưng khi được đốt thắp cháy lên, ánh sáng lan tỏa ra xung quanh, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bóng tối ban đêm, hơn những tàn bóng che phủ âm u trên trần gian nữa.“

Cây Nến nhỏ thanh thon mảnh mai kiều diễm sau cuộc đàm thoại với Cây Nến lớn tuổi, đã từ bỏ ý muốn khăng khăng của mình, và chịu để cho được đốt thắp sáng lên. Ngọn lửa từ Cây Nến càng cháy bừng, càng lan tỏa ánh sáng đầm ấm thị vị làm thay đổi bầu khí trong căn phòng.

Ánh sáng đó có sức mạnh xua đuổi bóng tối đêm đen cùng sưởi ấm bầu khi lạnh lẽo. Chất sáp và ngọn bấc cây nến càng dần bị thiêu đốt thu nhỏ lại, nhưng ánh sáng chiếu tỏa tới tận đôi mắt cùng trái tim mọi người. Vì Cây Nến được đốt thắp sáng lên cho con người.“

Willi Hoffsümmer(hg.), 64 Weihnachtsgeschichten – Eine heilige Zeit, Nr 13.
Nguyễn ngọc Long phỏng dịch.


„Không, không, không đâu! Xin đừng châm lửa đốt tôi lên!“

Đó là ý muốn của một Cây Nến, có một không hai, không muốn mình bị đốt thắp sáng lên. Bầu khí giữa các cây Nến được dựng cắm trong căn phòng trong dịp mừng lễ Chúa giáng sinh bỗng trở nên căng thẳng ngột ngạt. Vì xưa nay vẫn thế, người ta cần có ánh sáng chiếu tỏa từ những Cây Nến xóa tan bóng tối trong căn phòng. Chúng còn lan tỏa không khí đầm ấm thị vị cho căn phòng trong ngày mừng lễ...

Thấy vậy, một Cây Nến lớn tuổi có nhiều kinh nghiệm trong đời sống muốn nói với Cây Nến nhỏ tuổi. Nhưng Cây nến nhỏ khăng khăng giữ ý muốn của mình: „ Không được đâu! Em không muốn mình bị đốt thắp sáng lên đâu. Người nào bị đốt thắp cháy lên, chẳng bao lâu họ sẽ bị thiêu rụi không còn là gì nữa. Em muốn giữ gìn nguyên vẹn dáng vẻ thanh thon, kiều diễm đẹp đẽ của em như em đang là!“