Chúa nhật thứ II mùa chay. Năm C
BÀI ÐỌC I
Gen 15: 5-12, 17-18

Bài trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Thiên Chúa dẫn ông Abram ra ngoài và nói với ông: "Ngươi hãy ngước mắt lên trời, và nếu có thể được, hãy đếm các ngôi sao." Rồi Chúa nói tiếp: "Miêu duệ của ngươi sẽ đông đảo như thế." Abram tin vào Thiên Chúa và vì đó, ông được công chính. Và Chúa lại nói: "Ta là Chúa, Đấng dẫn dắt các ngươi ra khỏi thành Ur của dân Calđê, để ban cho ngươi xứ này làm gia nghiệp." Abram thưa rằng: "Lạy Chúa là Thiên Chúa, làm sao tôi có thể biết tôi sẽ được xứ đó làm gia nghiệp?" Chúa đáp: "Ngươi hãy bắt một con bò cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi, một con cừu đực ba tuổi, một con chim gáy mái và một con bồ câu non." Abram bắt tất cả những con vật ấy, chặt ra làm đôi, đặt phân nửa này đối diện với phân nửa kia; nhưng ông không chặt đôi các con chim. Các mãnh cầm lao xuống trên những con vật vừa bị giết, song ông Abram đuổi chúng đi. Lúc mặt trời lặn, Abram ngủ mê; một cơn sợ hãi khủng khiếp và u tối bao trùm lấy ông. Khi mặt trời đã lặn rồi, bóng tối mịt mù phủ xuống, có một chiếc lò bốc khói và một khối lửa băng qua giữa những phần con vật bị chia đôi. Trong ngày đó, Chúa đã thiết lập giao ước với Abram mà nói rằng: "Ta ban xứ này cho miêu duệ ngươi, từ sông Ai cập cho đến sông Euphrát."

Ðó là lời Chúa.

ÐÁP CA :

Ðáp: Chúa là sự sáng, là Đấng cứu độ tôi, tôi sợ chi ai?

- Chúa là sự sáng, là Đấng cứu độ tôi, tôi sợ chi ai?
Chúa là Đấng phù trợ đời tôi, tôi sợ gì ai?

- Lạy Chúa, xin nghe tiếng tôi kêu cầu,
xin thương xót và nhậm lời tôi.
Tâm hồn tôi thưa cùng Chúa:
"Mắt tôi tìm kiếm Chúa."

- Và lạy Chúa, tôi tìm kiếm dung nhan Chúa,
xin đừng ẩn mặt xa tôi,
xin đừng thịnh nộ mà xua đuổi tôi tớ Chúa,
xin Chúa phù trợ và đừng hất hủi tôi.

- Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem
những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh.
Hãy trông đợi Chúa, hãy sống can trường,
hãy phấn khởi tâm hồn và trông đợi Chúa!

BÀI ÐỌC II
Pl 3: 17- 4:1

Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông Đồ gởi tín hữu Philipphê.

Thưa anh em, xin hãy cùng nhau bắt chước tôi, và chăm chú nhìn vào những ai sống theo gương chúng tôi để lại cho anh em. Vì, như tôi đã nói với anh em nhiều lần, và bây giờ tôi phải khóc mà nói lại, có nhiều người sống đối nghịch với thập giá Đức Ki-tô: chung cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những người chỉ nghĩ đến những sự thế gian. Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta. Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người. Bởi vậy, hỡi anh em thân mến lòng tôi hằng tưởng nhớ, anh em là niềm vui, là vinh dự của tôi. Anh em rất thân mến, anh em hãy kết hợp với Chúa mà sống vững vàng như vậy.

Ðó là lời Chúa.

CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM :

Từ trong đám mây sáng chói, có tiếng Chúa Cha phán rằng: "Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người.

PHÚC ÂM
Lc 9: 28b-36

Bài trích Phúc Âm theo Thánh Luca.

Khi ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện, đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê. Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà. Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a. Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem. Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người. Đang lúc hai vị này rời xa Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cái cho Thầy, một cái cho ông Mô-sê, và một cái cho ông Ê-li-a". Ông không biết mình đang nói gì. Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ. Và từ đám mây có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!" Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giê-su. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.

Ðó là lời Chúa.