Chúa nhật thứ 18 thường niên. Năm B
BÀI ÐỌC I
Ex 16: 2-4, 12-15

Bài trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, toàn thể cộng đoàn con cái Israel kêu trách Môisen và Aaron, họ nói với hai ông rằng: "Thà chúng tôi chết trong Ai-cập do tay Chúa, khi chúng tôi ngồi kề bên nồi thịt và ăn no nê. Tại sao các ông dẫn chúng tôi lên sa mạc này, để cả lũ phải chết đói như vầy?" Chúa liền phán cùng Môisen rằng: "Đây Ta cho bánh từ trời rơi xuống như mưa: dân chúng phải đi lượm bánh ăn mỗi ngày, để Ta thử coi dân có tuân giữ lề luật Ta hay không. Ta đã nghe tiếng kêu trách của con cái Israel: ngươi hãy nói cho họ rằng: 'chiều nay các ngươi sẽ ăn thịt, và sáng mai sẽ ăn bánh no nê, như thế các ngươi sẽ nhận biết rằng Ta là Thiên Chúa các ngươi.'" Chiều hôm ấy có chim cút bay tới che rợp các trại, và sáng hôm sau có sương xa xuống quanh trại. Tới lúc sương tan trên mặt đất, thì thấy có vật gì nho nhỏ tròn tròn như hột sương đông đặc trên mặt đất. Con cái Israel thấy vậy, liền hỏi nhau rằng: "Manhu", có nghĩa là "Cái gì vậy?", vì họ không biết là thứ gì. Môisen liền nói với họ: "Đó là bánh do Chúa ban cho anh em ăn."

Đó là lời Chúa.

ÐÁP CA :

Đáp : Chúa đã ban cho họ được bánh bởi trời.

1 - Điều mà chúng tôi đã nghe, đã biết,
mà cha ông đã thuật lại cho chúng tôi hay,
chúng tôi sẽ kể lại cho thế hệ tương lai,
đó là những lời khen ngợi và quyền năng của Chúa.

2 - Nhưng Người đã ra lệnh cho ngàn mây trên cõi cao xanh,
và Người đã mở rộng các cửa trời,
Người đã làm mưa manna xuống để họ ăn,
và Người đã ban cho họ được bánh bởi trời.

3 - Con người được ăn bánh của những bậc anh hùng,
Người ban cho ta lương thực ăn tới no nê.
Người đem họ lên núi thánh của Người,
là núi do tay hữu Người đã gầy dựng.

BÀI ÐỌC II
Ep 4: 17, 20-24

Bài trích thơ Thánh Phaolô Tông Đồ gởi tín hữu Êphêsô.

Anh em thân mến, đây là điều tôi nói với anh em, và có Chúa chứng giám: anh em đừng ăn ở như dân ngoại nữa, vì họ sống theo những tư tưởng phù phiếm của họ. Tâm trí họ đã ra tối tăm, họ xa lạ với sự sống Thiên Chúa ban, vì lòng chai dạ đá khiến họ trở nên dốt nát. Còn anh em, anh em đã chẳng học biết về Đức Ki-tô như vậy đâu; ấy là nếu anh em đã được nghe nói về Đức Giê-su và được dạy dỗ theo tinh thần của Người, đúng như sự thật ở nơi Đức Giê-su. Vì thế, anh em phải cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa, là con người phải hư nát vì bị những ham muốn lừa dối, anh em phải để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em, và phải mặc lấy con người mới, là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thật sự sống công chính và thánh thiện.

Ðó là lời Chúa.

ALLELUIA :

Alleluia, alleluia.. - Lạy Chúa, xin mở lòng chúng con, để chúng con nghe lời Con Chúa. - Alleluia.

PHÚC ÂM
Ga 6: 24-35

Bài trích Phúc Âm theo Thánh Gioan.

Khi ấy, dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm kiếm Người. Khi đã gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?" Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận." Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?" Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến." Họ lại hỏi: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây? Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép: ‘Người đã cho họ ăn bánh bởi trời.’" Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian." Họ liền nói: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy." Đức Giê-su bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!"

Ðó là lời Chúa.