Chúa nhật thứ 14 thường niên. Năm B
BÀI ÐỌC I
Ez 2: 2-5

Bài trích sách Tiên Tri Êgiêkiel.

Trong những ngày ấy, sau khi nói với tôi, thần linh nhập vào tôi, và đỡ tôi đứng dậy. Tôi nghe người nói với tôi rằng: "Hỡi con người, Ta sai ngươi đến với con cái Israel, đến với dân nổi loạn phản nghịch Ta, chúng và cha ông chúng vi phạm giao ước của Ta cho đến ngày nay. Ta sai ngươi đến để nói với những con cái dầy mặt cứng lòng rằng: "Chúa là Thiên Chúa phán như vậy." Hoặc chúng nghe, hoặc chúng không nghe, vì đây là bọn phản loạn, và chúng sẽ biết rằng giữa chúng có một tiên tri."

Đó là lời Chúa.

ÐÁP CA :

Đáp : Mắt chúng con nhìn vào Chúa, cho tới khi Ngài thương xót chúng con.

- Con ngước mắt nhìn lên Chúa,
Ngài ngự trị ở cõi cao xanh.
Kìa, như mắt những người nam tôi tớ
nhìn vào tay các vị chủ ông.

- Như mắt của những người tỳ nữ
nhìn vào tay các vị chủ bà,
mắt chúng con cũng nhìn vào Chúa,
là Thiên Chúa của chúng con như thế,
cho tới khi Ngài thương xót chúng con.

- Nguyện xót thương, lạy Chúa, nguyện xót thương,
vì chúng con đã bị khinh rẻ ê chề quá đỗi!
Linh hồn chúng con thật là no ngấy
lời chê cười của tụi giầu sang,
nỗi miệt thị của lũ kiêu căng.

BÀI ÐỌC II
2 Cr 12: 7-10

Bài trích thơ thứ hai của Thánh Phaolô Tông Đồ gởi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, để tôi khỏi tự cao tự đại vì những mặc khải phi thường tôi đã nhận được, thân xác tôi như đã bị một cái dằm đâm vào, một thủ hạ của Xa-tan được sai đến vả mặt tôi, để tôi khỏi tự cao tự đại. Đã ba lần tôi xin Chúa cho thoát khỏi nỗi khổ này. Nhưng Người quả quyết với tôi: "Ơn của Thầy đã đủ cho con, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối." Thế nên tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở mãi trong tôi. Vì vậy, tôi cảm thấy vui sướng khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Ki-tô. Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh.

Ðó là lời Chúa.

ALLELUIA :

Alleluia, alleluia.. - Lời Chúa tồn tại muôn đời, đó là lời Tin Mừng đã rao giảng cho anh em. - Alleluia.

PHÚC ÂM
Mc 6: 1-6

Bài trích Tin Mừng của Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mác-cô.
Khi ấy, Đức Giê-su trở về quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: "Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và anh em của các ông Gia-cô-bê, Gio-xê, Giu-đa và Si-mon sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?"
Và họ vấp ngã vì Người. Đức Giê-su bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi." Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. Người lấy làm lạ vì họ không tin.

Ðó là lời Chúa.