FRANCIS
P. FRIEDL
********
(Extraordinary lives)
34 linh mục kể chuyện đời mình
( p. 9 - 12 )
Chẳng cần
phải tranh luận nữa, chức Linh Mục Công giáo
đang trong tình trạng khủng khoảng. Tuy nhiên có nhiều
người không đồng ý về những dự
đoán u buồn là chức Linh mục sẽ tàn tạ. Cha
Bill Bausch đã viết cuốn " Cha ơi, hãy lấy
lại tinh thần" (Xuất bản lần 23 năm
1991 ), cho rằng những dấu chỉ "Tất cả
đều cho thấy là sinh lại, chứ không lụi tàn,
và trong cuộc sinh lại này, chúng ta được
chọn là những bà đỡ". Nhà thần học
nổi tiếng Benard Haring viết :
" Phải phân
biệt giữa khủng hoảng là một biểu
hiện xuống dốc và khủng hoảng là một
dấu hiệu phát triển ( hay một cơ hội
để có một sự phát sinh mới ). Mười
năm sau Cộng đồng Vatican, một Linh mục Tây
Ban Nha phục vụ cho Nam Mỹ, dưới sự
hướng dẫn của tôi, đã viết một
luận án tiến sĩ, về khủng hoảng
đời Linh mục không thể chối cãi
được. Cha đã kết luận rằng sự
khủng hoảng này rất có thể biến thành một
sự khủng hoảng triển nở, nếu sự
huấn luyện và tinh thần Linh mục được
hiểu và được khai triển theo mẫu mực
của Hiến chế Mục vụ Công đồng “Giáo hội trong Thế giới
hôm nay" (Báo America 21 / 9 / 1996, trang 19 )
Cuộc khủng
hoảng Linh mục có thể đưa đến một
hướng khác và theo nhận xét của những nhân
vật đặc biệt kể chuyện trong tập sách
này thì hình như sự thiếu thốn Linh mục trình bày
cho chúng ta một cơ hội để triển nở,
để đổi thay, một khám phá quan trọng trong
công cuộc mở mang Nước Chúa.
Trong dư luận tiêu
cực về chức Linh mục, ai đã có thể tiên
đoán được kết quả sau cùng của hai
cuộc thăm dò dư luận quốc gia năm 1994 :
Một của báo Los Angeles Times và một của Văn Phòng
Linh Mục Liên Bang ? Những cuộc thăm dò này trình bày
một hình ảnh Linh mục khác xa với những
cuốn sách, những bài báo đã mô tả Linh Mục là
người bất đồng với Đức Giáo Hoàng,
không thích Đức Giám Mục của mình, muốn lập
gia đình và không muốn chọn đời sống Linh
mục nữa nếu được chọn lại .
Trong tháng 7 và 9 / 1994, cha
Andrew Greenly là một Linh mục Tổng giáo phận Chicago
và là một giáo sư đại học Chicago và Arizona. Ngài
đã viết hai bài cho báo America rút từ những kết
luận của hai cuộc thăm dò trên. Cha Greenly đã khám
phá những kết quả trái ngược với hình
ảnh Linh mục Hoa Kỳ thường được
vẽ vời. Đây là những kết luận của Cha
:
1. Cuộc khủng
hoảng luân lý đời Linh mục được bàn
luận nhiều là không có. .
- 70% nói rằng họ nhất quyết chọn lại đời Linh mục.
- 20% nói họ có lẽ
chọn.
2. Độc thân hình
như không là vấn đề mà thường cho là vấn
đề, song không có bằng chứng.
- Chỉ 4% nói họ
lập gia đình nếu Giáo hội cho phép.
3. Linh mục
thường thoả mãn với công việc các Ngài
đảm nhận.
4. Phần đông các
Linh mục đề cao sự lãnh đạo của Giáo
hội.
- 80% ủng hộ công
việc của Đức Giám mục mình.
Chúng tôi, tác giả
của tập sách này, một là Giáo sĩ, một là giáo dân,
tin rằng tập sách có giá trị khi trình bày đầy
đủ chi tiết những điều mà các Linh mục
hạnh phúc nghĩ về ơn gọi của mình. Chúng tôi
tin công việc này có ích cho những ai đang suy nghĩ
về ơn gọi Linh mục, cũng như cho các bậc
cha mẹ. Linh mục, tu sĩ và tất cả những ai
nâng đỡ và ảnh hưởng trong những lựa
chọn này, cùng tái xác nhận sự cần thiết
của Linh mục trong vườn nho Chúa.
Để có
được tập sách này, chúng tôi đã đi khắp
mọi miền nước Mỹ, cả ra ngoài biên
giới và phỏng vấn hơn 40 Linh mục. Câu
chuyện của các Ngài rất thú vị và phong phú,
đến nỗi công việc gợi hứng và chép lại
những cuộc phỏng vấn rất dễ dàng so
với sự khó khăn chọn lựa lấy 34 chuyện
và bỏ bớt hơn 752.000 lời để xuất
bản. Chúng tôi chọn các Linh mục trong những lãnh
thổ khác nhau : Ở 16 tiểu bang, ở thủ đô,
Canada và Tân Tây Lan, trong những thẩm quyền khác nhau : 10
dòng, 24 triều; trong lứa tuổi khác nhau : 16 chịu
chức trước 1960, còn lại là sau 1960; trong sứ
vụ khác nhau : quản xứ, phó xứ, Giám mục,
quản trị viên, chuyên viên, hoạt động viên.
Bạn đọc
cẩn thận đừng vội cho rằng những gì
được trình bày nơi đây là cố gắng
định nghĩa về chức Linh Mục hay ngay cả
những gì mà một Linh mục nào có thể viết
nếu Ngài phải viết nhật ký.
Để kích thích và
đề xuất những cuộc phỏng vấn, chúng
tôi soạn một số câu hỏi để có thể bao
trùm mọi khía cạnh khác nhau của đời Linh
mục. Có vài vị đã theo thứ tự các câu hỏi
hơn các vị khác. Vì bản chất của để tài
thảo luận và những nét giống nhau của cuộc
sống và công việc, nên có một số trọng
điểm của tập sách. Chúng tôi chọn một
số trọng điểm làm rõ sự khác biệt của
nhiệm vụ, tài năng cũng như niềm vui và
thoả mãn trong chức Linh mục.
Những chuyện
kể đôi khi gây ngạc nhiên, đôi khi là những gì
chúng tôi mong đợi, song chẳng bao giờ tầm
thường. Đây thật là những chuyện phi
thường do những con người tầm
thường dấn thân vào những công việc thiết yếu
và khó khăn. Đây là những chuyện biểu lộ lòng
ước vọng và thoả mãn sâu xa được
phục vụ Chúa Kitô qua tha nhân.
Những phản
ảnh của các vị lột bức màn che lấp
đời Linh mục, cho chúng ta - giáo sĩ và giáo dân -
một cơ hội để nghe các Ngài trình bày trung
thực cuộc đời các ngài, có nỗi vui cũng
như nỗi buồn. Chúng ta nhận ra rằng
nước thánh không chảy trong mạch máu các ngài,
rằng các ngài cũng như tất cả chúng ta phải
đối đầu với cuộc sống bằng
những nghi ngại, khó khăn, thất đảm,
đồng thời cũng nhận ra rằng niềm hy
vọng vào Chúa Kitô hằng ngày nâng các Ngài lên.
Chúng ta tự hỏi
tại sao các vị lại tình nguyện và tiếp tục
sống đời độc thân, trong khi bản tính
tự nhiên là có con cái ? Chúng ta lại hỏi độc thân
có gía trị gì để đem Chúa đến với dân và
đem dân đến với Chúa ? Mỗi Linh mục mà chúng
tôi phỏng vấn đều nói vấn đề này
một cách ngay thẳng. Để tránh những lập
lại không cần thiết, chúng tôi không chọn in mọi
bình luận; thay vào đó chúng tôi chọn những gì là
loại biệt hay những gì
tăng thêm chiều kích cho vấn đề. Chúng tôi xin
thông báo là chẳng có một Linh mục nào bày tỏ
ước ao lập gia đình, ngay cả khi sự
độc thân được cởi bỏ. Đồng
thời những cái nhìn của các ngài về tương lai
sự độc thân rất đáng suy nghĩ và hấp
dẫn.
Luôn luôn, cả khi sáng
sủa, cả khi mờ tối, Thánh Thần rõ ràng ở
trong các câu chuyện. Chúng tới ngạc nhiên tại sao các
vị có thể mở cõi lòng và nói ra tất cả những
gì thâm sâu nơi tim óc các Ngài. Các chuyện vừa cảm
động vừa xây dựng với bao kinh nghiệm thiêng
liêng.
Có một đề
nghị đặt tên cho tập sách này là " Trèo lên
cây" ( Climb a Tree 0 . Câu chuyện của Tin Mừng Luca
kể ông Dakêu, một nhà thu thuế giàu có từ Giêricô,
không thể nhìn thấy Chúa trong đám đông. Vì lùn, nên ông
đã trèo lên cây sung để được nhìn thấy
Chúa đi qua. Mỗi Linh mục là một Dakêu. Theo kiểu
nói của cha Francis J. Feeney, Linh mục với các tài năng
khác nhau, “một mình leo lên cái cầu cất và bước
trên những bậc thang hẹp" để có
được cái nhìn trong suốt về Chúa Giêsu. Những
Cuộc Đời Ngoài Hạng diễn tả kết
quả cuộc leo trèo của các Ngài.
Nếu không có ai
muốn đọc những câu chuyện này, chúng tôi nghĩ
cố gắng của chúng tôi hình thành và xuất bản
cũng đủ. Khi xuất bản, chúng tôi cũng tin
tưởng là bạn sẽ lướt qua những
cuộc đời tích cực của các Linh mục và có
những cơ hội trình bày cuộc khủng hoảng
chức Linh mục Công giáo.
Rex
V . E . Reynolds
HÃY
THẢ LƯỚI
CÁC
LINH MỤC QUẢN XỨ ( p. 75 - 113 )
" Giảng xong Đức Giêsu bảo ông Simon : Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá". Ông Simon đáp : " Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới". Họ đã làm như vậy và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên đuợc hai thuyền đầy cá, đến gần chìm" ( Lc. 5,4 - 7 )
Một đề tài
xuyên suốt hầu hết các câu chuyện trong tập sách
này, đó là Ơn gọi Linh mục phục vụ Giáo
xứ, ơn gọi là mục tử. Có lúc có người
nghĩ những thánh vụ khác trong Giáo hội đẹp
hơn và có khi quan trọng hơn là sự phục vụ
của một mục tử đoàn chiên. Song linh mục
xứ là Linh mục cơ bản Ngài là người giao
tiếp thường xuyên, hướng dẫn và phát
triển cộng đồng đức tin. Ngày ngày,
tuần tuần Ngài ở đó. Ngài ở đó để
rửa tội, giải tội, chứng hôn, an ủi
người buồn khổ, an táng cho người qua
đời, tham gia vào cuộc sống thường ngày
của tín hữu. Linh mục xứ là máng trực tiếp
nhất từ Thiên Chúa và Giáo hội. Nhưng câu chuyện
của 6 Linh mục dưới đây nói về một vài
đường lối để chu toàn cuộc sống
của một Linh mục xứ.
1.
MICHAEL HERAS CORPUS CHRISTI, TEAS
Đức ông Michael
Heras sinh tại El Paso, Texas. Ngài theo học Đại
học Bắc Mỹ ở Roma. Chịu chức Linh mục
năm 1984, phục vụ Giáo phận Corpus Christi, Texas.
Hiện nay Ngài là mục tử của Giáo xứ
Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp.
Trong vòng 3 năm, Ngài
đã xây dựng lại Giáo xứ : Từ xuống dốc
thành tiến lên. Từ khi ngài về, Giáo xứ lớn
rộng gấp đôi và trường học phát triển
cả phẩm lẫn lượng. Những người
trong Giáo xứ bảo : Ngài không chỉ đơn thuần
là một mục tử mà còn là người bạn của
họ. Các hoạt động nở rộ. Chiều
về, mọi căn nhà trong khuôn viên Giáo xứ đầy
người tham dự những lớp học hỏi Thánh
Kinh, dự các giờ cầu nguyện, hay trang trí nhà
thờ tùy theo mùa phụng
vụ.
Khám phá ra một
mục tử thành công trong xây cất và tạo lập Giáo
xứ không khó. Khám phá ra một mục tử hiện thân
từng phút cuộc đời cho công việc không phải
là bất ngờ. Khám phá ra một mục tử hạnh
phúc trong công việc chẳng phải là lạ lùng. Câu
chuyện dưới đây giúp chúng ta tìm ra khuôn mặt
của một mục tử có đủ những phẩm
tính đó và niềm vui của Ngài sưởi ấm tâm
hồn các thành viên của Giáo xứ. Lời ca ngợi Giáo
xứ dành cho Ngài đã tăng thêm nghị lực cho Ngài
mỗi ngày.
Đây là những
lời tự thuật của Đức ông Michael Heras.
Tôi đựơc giáo
dục để trở thành một người Công giáo
thuần thành. Ngay từ tuổi thơ, chúng tôi đã
được cha mẹ hướng dẫn đến
với Chúa Giêsu, Đức Mẹ và các thánh. Chúng tôi luôn có
những giờ cầu nguyện ở nhà và không bao giờ
bỏ tham dự Thánh lễ. Tấm ảnh trái Tim Chúa Giêsu
đặt ở đầu giường cha mẹ tôi
đầy lòng xót thương và trìu mến đến
nỗi như chúc phúc cho gia đình tôi. Tấm ảnh đó
bây giờ tôi treo trong nhà xứ để nhắc nhớ
tôi những ngày tháng lớn lên trong gia đình. Hồi 5
tuổi, thỉnh thoảng tôi ước
ao làm Linh mục. Tôi hay lấy bánh mì và nước Kool -
Aid làm lễ với bọn nhóc khu phố, thậm chí
cả ngồi toà giải tội. Tôi học trường
Chúa Kitô Vua ở Corpus Christi.
Hồi lớp 4, lớp 5, tôi nghĩ Chúa gọi tôi.
Thời kỳ gay
cấn nhất là ở chủng viện, vì phải
phấn đấu để vượt qua sự
chống đối của cha tôi. Cha tôi lấy làm mắc
cỡ, rối trí và tức giận vì ơn gọi của
tôi mãi tới ngày tôi chịu chức Linh mục. Tại sao
vậy ? Tôi nghĩ đó là vì sự duy trì dòng giống,
một truyền thống xã hội. Càng lớn lên tôi càng
hiểu. Cha tôi muốn có cháu chắt nối dõi tông đường.
Dường như người cho rằng tôi bị
lừa đảo, bị quyến dụ chứ không
phải là lý tưởng của tôi. Thật tuyệt, má tôi
đã thận trọng nâng đỡ tôi. Mãi về sau
người đã hỏi : " Con có được
hạnh phúc không ?". Tôi không nhận được
sự nâng đỡ toàn lực của mẹ tôi. Đám mây
mù đó bao phủ suốt đời ở chủng
viện. Tôi đã thưa với cha mẹ : "Con không
thể sống cuộc sống của con vì cha mẹ và cha
mẹ cũng chẳng thể sống cuộc sống
của con vì con". Tuy nhiên thiếu sự nâng đỡ,
quyết định của tôi trở nên thật khó
khăn. Để thực hiện quyết định này,
tôi phải cố gắng làm việc, làm hết sức
mình. Điều để tôi có thể đi tới cùng là
lòng yêu thương và nâng đỡ của cha mẹ thì tôi
nào đâu có có ? Vậy là tôi phải tìm nơi đời
sống thiêng liêng.
Cha tôi từ chối
dự lễ thụ phong của tôi. Người còn khoá
cửa không cho má và em tôi đi. Các ngài phải lén lút đi
lối sau. Khi tôi cử hành lễ tạ ơn vào " ngày
hiền phụ" mà cha tôi cũng không đến.
Thật là khó khăn cho tôi. Sau một năm rưỡi,
tôi được sai làm Cha sở Giáo xứ Mẹ Vô
Nhiễm ở Gregory, một tỉnh nhỏ về phía
bắc. Người dân xứ bắt đầu tiếp
xúc với cha tôi. Họ cầu nguyện. Họ mời
người tham dự các buổi họp mặt. Họ
mời người vào hội Vinh Sơn. Dần dần
người trở nên khoan dung. Người không nói
chuyện với tôi, song tôi được phép nói với
người. Tôi thường nói : "Cha, con yêu cha, tại
sao cha không nói chuyện với con ?". Tuy chậm song
chắc, người bắt đầu khởi
động.
Rồi vào một ngày
tháng 11, tôi không thể quên. Tôi dậy muộn. Tóc tai rối
bù. Tôi đã có cuộc họp Hội đồng Giáo
xứ. Đức Cha Gracida gọi tôi ra khỏi phòng
họp và nói : " Cha Michael, cha là một vị Linh mục
trung tín, trung với tôi và với Đức Thánh Cha. Cha
hăng hái làm việc. Tôi
vừa nhận được tin : Đức Thánh Cha phong
tước Đức Ông cho Cha". Tôi ngỡ ngàng, lễ
phong vào ngày Lễ Mẹ Vô Nhiễm 8 - 12. Cha tôi đã đi
lễ, đã rước lễ, đã quì và đã cầu nguyện.
Người còn mỉm cười. Năm tháng sau
người qua đời. Hiện nay tôi gặp một vài
khó khăn về việc điều hành, không phải là
chuyện cá nhân, song rất tế nhị. Tôi tin cha tôi
đang bầu cử giúp tôi có những quyết
định sáng suốt về những khó khăn này. Ngày
nay tôi rất biết ơn về chuyện người
thay hướng đổi lòng.
Tôi được sai
đến Giáo xứ Đức Mẹ Hằng Cứu
Giúp". Giáo xứ có vấn đề, nhưng tôi không rõ
vấn để gì. Chừng 1.100 gia đình ghi danh,
nhưng chỉ có 1. 500 người dự lễ cuối
tuần. Trường học thì thiếu tài chánh. Có
những vụ kiện chống lại nhân viên Giáo xứ.
Giáo xứ nợ 633.000 đô la. Dân chúng từng nhóm rời
xa. Chỉ còn 4 lễ cuối tuần. Năm trước
trường học mất đi 35 gia đình. Đây là
một địa điểm Cha sở cố gắng tránh
dây mình vào, song tôi thấy đó là một sự thách
đố. Mặc dầu đây là một Giáo xứ đa
số nói tiếng Tây Ban Nha, nhưng chẳng có gì quan tâm
đến họ.
Ngày nay chúng tôi có 7 thánh
lễ cuối tuấn. Chúng tôi có một nhóm tình nguyện
hoạt động cho người nói tiếng Tây Ban Nha.
Gần 2.500 gia đình ghi tên gia nhập giáo xứ và suýt soát
4.000 người dự lễ. Ngân sách tăng lên 110.000
đô la một năm và nợ nần giảm
được 30%. Nhà trường có nhiều tiền
hơn và hằng năm thâu nhận các học sinh mới.
Chúng tôi có đủ tiền để giúp đỡ
những giáo xứ khác. Chẳng hạn giúp một giáo
xứ bị tàn phá bởi trái bom phát nổ ở Oklahoma :
5.000 đô la, thực phẩm, kẹo bánh, quần áo …
Công việc chính
của Giáo xứ là gia đình.
Chúng tôi có một nhóm trẻ học hỏi Kinh Thánh. Chúng tôi
quan tâm làm việc với nhóm để khơi dậy
sự hiệp nhất và liên kết gia đình. Ơn
gọi sẽ gia tăng, nếu chúng tôi tiếp tục
thăng tiến các gia đình thêm vững mạnh.
Trong công việc đôi
khi tôi cũng gặp những lúc rất nhiêu khê, nhưng
với sự giúp đỡ
của giáo dân đã trở nên tốt. Sự kiên
nhẫn, tử tế, tế nhị, quảng đại,
hiểu biết của giáo dân tạo cho Cha sở một
kinh nghiệm rất quý. Tâm hồn tôi được thanh
thản trong đời Linh mục đến nỗi tôi
không cần tìm bất cứ sự gì khác. Tôi có thể
gần gũi với người giáo dân của tôi từ
đầu đến cuối đời họ, cả
những lúc cao điểm. Linh mục trở thành một
yếu tố trong sự hình thành đời họ.
Dường như tôi đã được sinh ra
để làm Linh mục. Tôi muốn hiến đời tôi
cho họ. Tôi gặp nhiều khúc khuỷu cuộc
đời, dầu đôi khi đen tối, nhưng tất
cả trở thành những lúc thú vị lạ lùng.
Khi hiệp nhất,
giáo dân có thể làm được mọi sự.
Đảm nhận Giáo xứ đầu đời Linh
mục, tôi phải đứng về phía Giáo hội
chống lại một luật của thành phố bán rượu cho trẻ
dưới vị thành niên. Rõ ràng đó là một
đại hoạ cho cộng đoàn Pima. Giáo dân đã
cương quyết phản đối. Kết quả
đạo luật bị bãi bỏ. Điều đó
chứng tỏ rằng Giáo hội có một vị trí
năng động, tích cực trong xã hội. Nay ở
Corpus Christi, một thành phố 400.000 dân, chúng tôi đã
bắt phải đóng cửa một bệnh xá phá thai,
nhờ áp lực liên lỉ của phong trào bảo vệ
sự sống. Toà nhà này đang treo bảng bán.
Giảng
huấn
cực kỳ quan trọng trong mục vụ Giáo xứ. Tôi
dùng nhiều giờ để soạn từng bài giảng.
Tôi cầu nguyện, tôi toát mồ hôi, tôi căng thẳng.
Tôi đánh máy phát cho giáo dân khi giảng, tôi không thích nhìn vào
bản văn, mà muốn nhìn thẳng vào khuôn mặt
họ. Tôi cầu xin Chúa ! " Xin Chúa đừng làm
ngừng lại những điều Chúa muốn con nói cho
dân". Đôi khi bài giảng của tôi rất dở, song
đôi khi giáo dân cho là hay.
Tôi thường
được bạn bè Linh
mục làm cho tiến bộ hơn và tôi thích làm việc
chung. Chẳng lâu đâu, một trong những người
bạn Linh mục thân nhất của tôi gặp phải khó
khăn vì một nữ giới. Chúng tôi coi nhau như anh em.
Chúng tôi thảo luận lâu giờ. Tâm hồn Ngài bị xé
ra hằng trăm mảnh bởi sự giao tiếp đó
và Ngài rất khổ. Chẳng thể bảo Ngài : "Tôi
hiểu, chúng ta là những chàng độc thân đáng
thương, song cần sự dứt khoát”. Tôi xác
định vậy, nhưng sợ làm Ngài khó chịu.
Nhưng rồi, tôi đã nói với Ngài rằng đây là lúc
phải chôn nó xuống và làm lại cuộc đời. Và
xin Ngài đi xưng tội. Ngài đã làm như tôi nói. Ngài
xúc động không thể cầm mình được và Ngài
đã khóc. Ngài về xứ. Ngài làm lại mọi sự.
Bây giờ Ngài là một Linh mục đáng kính. Ngài đang
giữ một nhiệm vụ quan trọng. Điều này
chẳng xảy ra nếu tôi nói với Ngài đừng
bận tâm, chúng ta đều gặp khó khăn giống
nhau. Ngài đã đi tìm sự an ủi. Tôi đã cho Ngài
sự an ủi. Nhưng Ngài cũng muốn tìm một
sự thực tế và tôi cũng phải cùng Ngài
đương đầu như thế đó.
Độc
thân
vừa là đặc sủng, vừa là động lực
bác ái của mục tử. Tôi có thể nói dối, nếu
tôi không nhận rằng : tôi cũng muốn hưởng
một sự giao tiếp thân mật ấm áp. Song đó là
sự thất bại. Nên tôi phải chú tâm và dồn
năng lực của tôi cho giáo dân tôi. Nhờ vậy tôi
đã có thể làm được nhiều việc.
Cha linh hướng và
giải tội của tôi có đặt trên bàn giấy
một cuốn sách, trong đó có câu hỏi này : "Ngày nào
đẹp nhất trong năm ?". Sách cũng gợi ý có
thể là ngày sinh nhật của bạn, ngày lễ Giáng sinh
hay là vài ngày đặc biệt nào đó ? Song câu trả
lời là “Ngày hôm nay. Hôm qua đã qua đi. Ngày mai thì
chưa chắc đã tới. Chỉ có ngày hôm nay mới có
giá trị". Hôm nay có phải là thời điểm
tốt để làm Linh mục không ? Câu trả lời
của tôi là phải, hôm nay. Tôi không thể sống lại
với quá khứ và cũng sẽ chẳng sống với
tương lai. Hôm nay là thời gian. Chúa đang ban cho tôi, là
thời điểm tốt để sống, và rất
tốt để làm Linh mục.
Mười năm sau
khi làm quản xứ, tôi rút ra được 2 kết
luận :
-Thứ nhất là : Chúa yêu dân Người. Dầu tôi bất
xứng, yếu đuối, thất bại, Chúa vẫn
giao tiếp với họ qua tôi. Nếu Chúa yêu họ
như vậy, thì sao Chúa lại chẳng yêu tôi như
vậy ?
-Thứ hai là : Muốn là một Linh mục tốt,
điều cần nhất là yêu và ở trong tình yêu với
Chúa và với dân Chúa. Nếu tôi sống được
như vậy, tôi không thể đi trệch
đường, Kitô giáo là hình thức lành mạnh và tình yêu
giữ chúng ta được lành mạnh.