1.
Đã từ lâu, tôi ước mơ đi hành hương Đất Thánh. Nhưng tôi không có điều kiện
để đi. Để bù lại, tôi rất muốn đi hành hương các đền thánh trong Nước. Nhưng
sức khoẻ không cho phép. Tôi đành hành hương tại chỗ. Nghĩa là tôi cầu nguyện
tại nhà nguyện kế bên. Thậm chí tôi cũng xin được cầu nguyện trên giường bệnh
của tôi.
2.
Nói thiệt là khi hành hương tại chỗ, tôi không theo một nghi thức nào cả.
Thường là tôi gặp Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên thánh giá. Gặp Người, tôi
cúi chào Người, tôi thờ lạy Người, tôi nhìn Người, tôi phơi bày lòng tôi trước
Người.
3.
Lòng tôi thường chất chứa nhiều nỗi đau. Có những lần, nỗi đau rất là kinh
khủng. Chúa không cản ngăn khi nghe tôi trình bày tâm tình sợ hãi trước những
nỗi đau rùng rợn đó. Trái lại, Chúa âu yếm ủi an. Người cho tôi nhớ lại: Xưa,
tại vườn Cây Dầy, chính Chúa cũng đã trải qua những cơn sợ hãi đầy tăm tối,
khiến Người đã khẩn cầu Chúa Cha thương cứu Người, nếu có thể.
4.
Chính lúc đó, Chúa Giêsu đã thực hiện sự khiêm nhường sâu thẳm. Khiêm nhường
trước Chúa Cha, khiêm nhường trước tình hình thắng thế của sự ác, khiêm nhường
trước mọi người đã, đang và sẽ có lúc rơi vào cảnh khổ đau gay gắt rùng rợn.
5.
Chúa Giêsu đã tự hạ mình xuống, cam chịu những sợ hãi trước các khổ đau, đó
là một cách Người gần gũi và chia sẻ với những người yếu đuối. Gần gũi và
chia sẻ như thế là rất cụ thể, thiết thực, rất nhân bản.
6.
Khi thấy Chúa Giêsu cũng đã sợ hãi như tôi, cũng đã vật vã như tôi trước cảnh
khổ, tôi cảm nhận được rằng Người đang ở bên tôi, đang trong thân phận của
tôi. Người không ở xa, không ở ngoài hoàn cảnh của tôi, để thương cảm từ xa,
nhưng Người cùng sợ như tôi, cùng khổ với tôi.
Sự khiêm nhường, đó là điều thứ nhất Chúa Giêsu dạy tôi, khi tôi đem những sợ hãi và đau đớn của tôi đến hành hương bên Người.
7.
Điều thứ hai. Chúa Giêsu dạy tôi những lúc sợ hãi và đau khổ, là sự yêu thương.
Chúa cho tôi nhớ lại cảnh Chúa sắp bị bắt trong vườn Cây Dầu. Người biết rõ
ai phản bội Người, ai ghen ghét Người, ai chủ mưu loại trừ Người. Thế mà,
trong giây phút chuẩn bị nộp mình, Người đã không tỏ lộ chút gì là kết án
ai, căm thù ai, nguyền rủa ai. Người tự nguyện chịu cực hình đến chết, để
đền tội thay cho nhân loại, và để cứu linh hồn chính những kẻ làm khổ Người.
8.
Khi được Chúa Giêsu dạy về tình yêu của Người trong cuộc thương khó Người
chịu, tôi nhìn thấy trái tim Người chỉ là thương xót, chỉ là thứ tha, chỉ
là cứu độ.
Khi cảm nhận được tình yêu Chúa Giêsu là như thế, tôi mới tỉnh thức gạt ra khỏi lòng tôi tất cả những gì là bực bội bất mãn buồn giận vốn lẩn quẩn trong các nỗi đau khổ tôi phải chịu.
9.
Điều thứ ba, Chúa Giêsu dạy tôi, khi tôi đem nỗi khổ của tôi, để hành hương
bên Người, đó là hãy nhìn lên thánh giá Chúa.
Thực vậy, khi nhìn lên thánh giá Chúa, tôi thấy những đau khổ của tôi có một ý nghĩa. Ý nghĩa đó là tôi có khả năng cao quý, khả năng yêu mến Chúa, và yêu thương con người. Với khả năng này, tôi thấy tôi là con người đi trên con đường cởi mở. Cởi mở với Chúa bằng tình yêu. Cởi mở với mọi người cũng bằng tình yêu. Một tình yêu biết nuôi dưỡng bằng những việc phục vụ, cho đi và hy sinh cho kẻ khác.
10.
Tới đây, tôi nhớ lại lời nguyện sau đây, mà người ta nói là của Mẹ Têrêsa
Calcutta:
“Lạy Chúa, khi con đói, xin gởi đến cho con một người đang cần lương thực.
Khi con khát, xin gởi đến con một người đang cần nước uống.
Khi con rét lạnh, xin gởi đến con một người đang cần sưởi ấm.
Khi con bị tổn thương, xin gởi đến con một người cần được an ủi.
Khi thánh giá của con trở thành nặng, xin gởi đến con thánh giá một người
cần được chia sẻ.
Khi con nghèo túng, xin gởi đến con một người thiếu thốn.
Khi con không có thời giờ, xin gởi đến con một người mà con có thể giúp đỡ
ít là một lúc.
Khi con bị hạ nhục, xin gởi đến con một người con cần ca ngợi.
Khi con chán nản, xin gởi đến con một người con cần khích lệ.
Khi con cần sự hiểu biết của những người khác, xin gởi đến con một người đang
cần đến sự hiểu biết của con.
Khi con cần người ta chăm sóc con, xin gởi đến con một người cần con chăm
sóc.
Khi con chỉ nghĩ đến con, xin quay các tư tưởng của con về phía người khác”.
11.
Từ những lời nguyện trên đây, Chúa cho chúng ta khám phá thấy chúng ta có
nhiều khả năng làm những việc lành. Khả năng đó là yêu thương người khác,
nhờ ơn Chúa. Xin Chúa gởi đến cho con những người cần con giúp đỡ. Nghĩa là
con sẽ giúp đỡ họ, như giúp đỡ Chúa, nhờ chính tình yêu thương xót của Chúa
chia sẻ cho con.
Tôi nhận thấy nhiều người sống như thế đã có sự bình an và hạnh phúc ngay
giữa muôn vàn khổ đau.
12.
Bình an và hạnh phúc nhất, mà Chúa ban cho họ, đó là họ không tạo nên kẻ thù
trong họ. Trong lòng họ, chỉ có những người họ yêu thương. Được như vậy, chính
là nhờ thánh giá Chúa.
13.
Nhận thức ấy giúp họ cảm nhận thấy sự sai lầm trong lịch sử đạo, khi đã có
những người nhân danh thánh giá Chúa, mà bắt bớ trả thù, săn đuổi tiêu diệt
những kẻ họ cho là kẻ thù của đạo Chúa.
14.
Với chút kinh nghiệm trên đây của hành hương tại chỗ, tôi hết lòng ca ngợi
lòng thương xót Chúa đã cho tôi hiểu thánh giá của bất cứ ai đều có thể trở
thành khiêm nhường, yêu thương và cứu độ, đem lại bình an và hạnh phúc. Tất
nhiên thánh giá của họ cần tháp vào thánh giá của Chúa Giêsu, Đấng đang ở
giữa chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.
Lạy Chúa, con xin cảm tạ Chúa vì những chứng nhân của lòng thương xót Chúa đang hoạt động trên Đất Nước Việt Nam yêu dấu của con.
Long Xuyên, ngày 31 tháng 5 năm 2013