Những suy tư của Đức giáo hoàng Benedicto 16.
ngày Lễ Lá

1. Cuộc hành hương

„ Cuộc rước kiệu lá của chúng ta hôm nay nói lên hình ảnh thật sâu xa sống động là chúng ta cùng với Chúa Giêsu hành trình trên đường hành hương, trên con đường ở nơi cao đến với Thiên Chúa nguồn sự sống. Đó là đường lên dốc cao. Đó là cuộc hành trình mà Chúa Giêsu mời gọi mọi người chúng ta. Nhưng chúng ta có thể có sức dẻo dai đi lên dốc được không? Phải chăng con đường leo dốc không đòi hỏi vượt qúa sức chịu đựng chúng ta? Vâng, con đường này vượt trên ngoài khả năng riêng của chúng ta. Con người luôn luôn có ao ước đạt „ bằng như Thiên Chúa“ – chính họ muốn lên tới đỉnh cao của Thiên Chúa.

Trong những tìm tòi phát minh của trí tuệ con người qui hướng sau cùng về điểm, có cánh bay để có thể lên cao, không bị lệ thuộc ràng buộc, hòan toàn tự do như Thiên Chúa vậy.

Nhiều trường hợp con người đã gặt hái thành công: chúng ta có thể bay ca xa. Vòng chung quanh thế giới địa cầu con người chúng ta có thể nhìn tận mắt, nghe tận tai và nói chuyện được. Và dẫu vậy cũng là sức nặng kéo ghì chúng ta xuống. Với khả năng của chúng ta không phải chỉ co sự tốt lành nảy sinh, mà cả những khả thể sự dữ, sự xấu xa cũng trở nên lớn hơn và đứng chắn ngang như làn sấm chớp đe dọa trong lịch sử. „

Chúa nhật lễ lá 17.04.2011

2. Lên thành Giêrusalem

„Chúa Giêsu tiếp tục đi lên Giêrusalem“ , khi chúng ta đọc những lời này trong phúc âm trong mối tương quan suốt cả cuộc đời Chúa Giêsu, Đấng luôn tiếp tục đi tới ngày tận cùng của thời gian, chúng ta có thể khám phá ra những bình diện khác nhau của đích điểm đền thánh Giêrusalem.

Trước hết, Giêrusalem là một thành phố, nơi duy nhất có đền thờ Thiên Chúa được xây cất thời đó. Địa điểm này như thế nói lên hai điểm: duy chỉ Thiên Chúa cho toàn thể thế giới vượt qua mọi địa điểm cùng thời gian, Thiên Chúa là chủ công trình sáng tạo.

Thiên Chúa mà mọi con người trong thâm tâm đi tìm kiếm và cách nào đó nhận biết ngài.. Vị Thiên Chúa này có tên đã tự mặc khải cho con người trong lịch sử đời sống, khởi đi từ tổ phụ Abraham. Thiên Chúa, Đấng to lớn không cùng tận đồng thời là Thiên Chúa gần gũi sát cạnh.

Ngài là Thiên Chúa không thể bị nhốt đóng khung trong một ngôi tòa nhà. Ngài muốn sống ở giữa con người. Giêrusalem với ngôi đền thờ là nơi chốn của gặp gỡ giữa Thiên Chúa với dân của người. Nơi đây Ngài muốn được tôn vinh thờ phượng và nơi đó Ngài đến với con người chúng ta. Từ thời vua Davít, Giêsurusalem là nơi chốn của niềm hy vọng. Giêrusalem liên quan mật thiết với niềm trông mong chờ đợi Đấng Cứu Thế, với niềm hy vọng Thiên Chúa là vị vua sẽ đến trong trần gian cùng tạo lập vương quốc cho con người. „

Chúa nhật lễ Lá 28.03.2010

3. Vị vua vinh hiển

„ Các Bạn là chứng nhân cho Chúa Kitô, Đấng là vua vinh hiển, vua của chúng ta. Ngài tỏ cho chúng ta tình yêu thương và lòng từ tâm thương xót của người. Đây là điều chân thật làm thay đổi đời sống các Bạn cùng củng cố đức tin và niềm hy vọng.“

Kinh truyền tin ngày lễ Lá 16.03.2008

4. Sự trung thành

„ Trong phụng vụ ngày Chúa nhật lễ Lá , không lâu sau lời tung hô „ Hosana“ của dân chúng hân hoan đón mừng Chúa Giêsu vào thánh Giêsusalem diễn ra tiếp đến lời gào thét „đóng đinh nó đi!“ trong bài tường thuật sự thương khó của Chúa Giêsu. Hai cung cách đối xử này nằm sát cạnh liền bên nhau và thể hiện cho thấy sự thay đổi của trái tim tình cảm con người rõ rệt. Chúng ta cầu xin Chúa trong tuần thánh này gìn giữ chúng ta sống trung thành với Chúa. Xin ân đức của Ngài xuống trên anh em, Đấng trải qua sự chết và sự sống lại.“

Kinh truyền tin ngày lễ Lá 17.04.2011