MÙA TRẺ BỊ BỎ RƠI
Năm nay chủ đề Mùa Chay được Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đề cập trực tiếp đến thái độ và trách nhiệm của người Công giáo nói riêng và của nhân loại nói chung đối với trẻ em bị nhiễm HIV/AIDS.

Hàng loạt trẻ em đang bị tước đoạt cuộc sống vì những người tự cho rằng mình là người đạo đức nhưng thờ ơ với Một Thiên Chúa Làm Người đang ở giữa chúng ta. Họ cho rằng người đạo đức không thể có bạn là người tội lỗi theo cách nói của người Tây: “Hãy cho tôi biết bạn của anh là ai, tôi sẽ nói rõ anh là ai”, mà trong cái nhìn đạo đức đó thì chỉ những quân tội lỗi mới bị AIDS. Nhưng họ quên rằng càng tội lỗi thì càng có cơ hội đón nhận ân sủng nhiều hơn theo cách nói của Phaolô. Nhất là chính Chúa Giêsu cũng đã nói chỉ người đau yếu mới cần đến thầy thuốc. Nên họ sẽ trở nên trống vắng trong chính những sự đạo đức của họ, vì Giêsu đang quá bận rộn với những con người tội lỗi mà họ khinh chê.

Hàng loạt trẻ em đang bị tước đoạt nụ cười và bình an vì những người ưa thích đi làm bác ái từ thiện nhưng họ chỉ thấy họ và mong mọi người biết ơn họ chứ không thấy Chúa Giêsu, mà cũng không mong trẻ em gặp Ngài, mặc dù môi miệng họ vẫn cứ có âm “Chúa” rất trìu mến. Vì trẻ em, nhất là trẻ nhiễm HIV/AIDS, cần Giêsu hơn là cần quà cáp như Phêrô đã khẳng định dưới vòm trời này không có Danh nào được ban cho để nhờ đó mà các em được cứu độ ngoài Giêsu; vì trẻ em cần sự đồng hành của những người có kinh nghiệm được Giêsu cảm thông hơn là cần của bố thí. Những người này đang quá vui sướng với những thành quả mình làm được, nên họ cũng chẳng cần Giêsu làm gì, nên Giêsu chỉ còn cách là đến xoa đầu trẻ em và chúc lành cho chúng.
Bạn hết là trẻ em rồi, nhưng tôi mong bạn chưa kịp là những người tôi vừa nói tới. Bạn sẽ làm gì để lời mời gọi của vị Cha chung được thực hiện nơi cuộc đời bạn và cộng đồng bạn đang sống. Tôi không biết bạn sẽ làm gì cụ thể, nhưng xin bạn hứa một điều là trong Mùa Chay này, bạn đừng góp thêm một cánh tay, một lời nói hay một ánh mắt khiến trẻ em nhiễm HIV/AIDS và trẻ em nói chung cảm thấy mình thêm một lần nữa bị bỏ rơi trong những con người thuộc về Giêsu (?)

AN THANH, CSsR
(Trích ABBA số 166)